Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2009

Như lục bình trôi...

Nó và anh là đôi bạn cùng xóm. Hằng ngày anh vẫn thường chở nó đi học và hay chỉ bài cho nó (anh học hơn nó 2 lớp).
Nó thích nhất là hoa lục bình nên mỗi khi tan học, anh vẫn thường cùng nó ra bờ sông hái hoa lục bình. Cầm trên tay đóa lục bình tím ngát, nó cười hỏi:
Anh có thích hoa lục bình không?
Anh cười: Không thích.
Vì sao? Nó ngạc nhiên.
Vì anh thích thứ khác!
Anh thích gì?
Thích cô gái thích hoa lục bình.
Nó tròn xoe đôi mắt nhìn anh. Anh xoa đầu nó: Ngốc quá!
….
Ngày anh lên thành phố học, đưa anh ra bến sông, nó hỏi:
Bao giờ anh về?
Bốn năm, bé chờ anh về he!
Uhm, em chờ anh về đi hái hoa lục bình với em!
Và như lời đã hứa, anh trở về tìm nó để cùng đi hái hoa lục bình. Nhưng nó đâu rồi? Mọi người bảo, hai năm sau khi anh đi nó cũng theo chồng về xứ khác…
Anh bước thẩn thờ ra bờ sông, xa xa những khóm lục bình vẫn trổ những bông hoa tím ngát. Một nhánh lục bình trôi trên sông, anh nhìn theo, lòng thầm nghĩ: nhánh lục bình này trôi về đâu? về nơi bé đang ở? không biết nơi đó có hoa lục bình không, có ai hái hoa lục bình cho bé không?......


Diemthuy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

thanks for you! ^^